Người đàn bà câm/ buộc cuộc đời vào chiếc đò ngang/ thả niềm khát vọng theo đám lục bình/ nỗi buồn loang tím dòng sông/ thả niềm khát vọng vào mây trắng/ mây trắng bồng bềnh hư không// Người đàn bà ấy giấu nỗi lòng như giấu lời thề sắt đá/ mặt cúi xuống chẳng dám nhìn đàn ông.