Ngực rỗng như cánh đồng hút gió/ con đường đất hanh hao chớm đông/ mùa đã chạy dài trên sông/ chỉ mình tôi ở lại/ tôi sẽ gom những bông lúa nặng hạt cúi đầu rụng vào khoảng tối/ gom những ngày ăn đong/ cởi áo quần lội giữa dòng sông/vẫn không tìm được bóng mình/ năm ấy/ chuông chùa buồn khan như lời hẹn cài then vào gió/ ni cô bỏ mõ/ đeo khăn von/lấy chồng.