CHÙM THƠ HỒ XUÂN ĐÀ - TỰ AN ỦI VỨI NHAU BẰNG HAI CHỮ VÔ ƯU | |
Ngày đưa: 21/12/2023 09:44:15 AM | In bài |
Khi chung quanh không còn nước mắt// Những con người ráo hoảnh, vô tâm/ Con đường nhoè nhoẹt những bàn chân// Người ta vô tư bước tới/ Người ta vô phước từng ngày/ Tự an ủi với nhau bằng hai chữ vô ưu | |
Vanvn- CẬP NHẬT NGÀY: 8 THÁNG MƯỜI HAI, 2023 LÚC 11:38 Khi chung quanh không còn nước mắt
Những con người ráo hoảnh, vô tâm
Con đường nhoè nhoẹt những bàn chân
Người ta vô tư bước tới
Người ta vô phước từng ngày
Tự an ủi với nhau bằng hai chữ vô ưu
Người thiếu phụ úp mặt vào tường
Nàng đã gắng chịu những cơn đau
Đau trong tâm, đau trong can, ôi đau cái ngực
Không một sức ngăn nổi cơn thịnh nộ từ đó
Nàng hét lên, tay rít chính trong tay
Đừng nói những lời làm đau nhói tim tôi…
Một chuyến xe trở về từ vùng quê
Từng ước thành phố này có người ra đón
Rồi cũng có người chờ cậu từ cái ngã ba
Cái thành phố vừa đông vừa chật hẹp
Người đón cậu là một cơn mưa chiều
Phố vẫn đông dòng người vẫn vội vã
Vừa tìm được thấy tình yêu
Vừa tìm cảnh mộng sao buồn lại vây
Vừa mới hôn trong khu vườn tình ái
Vừa mới say vừa trầm trong men rượu
Giấc mộng sớm chiều tắt vừa tỉnh cơn
Và vừa đó một chân lý đâm chồi mơn non
Nhiều người họ tự câm tự điếc
Họ không nói qua tháng qua ngày
Họ biết nhiều hơn người vốn rất nhiều lời
Họ âm thầm khoái chí cái điều người kia nói
Rồi đến một ngày trời nổi cơn giông gió
Gia đình họ phải chuyện, họ hét lên nhưng chẳng ai nghe…
HỒ XUÂN ĐÀ
| |
Bản quyền ©2020 Uỷ ban Hội văn học nghệ thuật tỉnh Quảng Ngãi |